Hãy để nó rời đi,
Trước khi kịp bùng phát
Như vệt nham thạch nóng,
để lại mọi vật trụi trơ.
Cơn giận lan truyền từ tâm trí bạn
Vào đến ánh mắt trừng trừng
Vào đến lời phát từ môi miệng
Vào đến hành động từ đôi tay
Cảm xúc làm nhiễm độc tâm hồn,
Sức lực giảm suy,
xác thân mệt mỏi chán chường
Làm bao nghị lực trong lòng tiêu tan.
Nó khiến bạn xúc phạm tha nhân
Nó làm cho con cái bạn sợ hãi
Và tạo nên bất hạnh
Ngay trong lòng bạn và cho mọi người chung quanh.
Hà cớ gì lại chào đón nó ?
Hãy đóng chặt cửa lòng với cơn giận
Đừng để nó xâm nhập vào tâm tư ta.
Và nếu điều đó xảy ra,
Thì hãy khép mắt lại:
Cương quyết không để tiến xa hơn.
Hãy là người chiến thắng và kiểm soát giác quan
Làm chủ nó, hãy biết và hành động theo đó.